Trang web truyện

Sinh Viên Và Ham Muốn

Tác giả: Cao Hùng | Ngày: 27/11/2025 03:31 | Loại: Truyện Ngắn

Thể loại: làm tình trong công viên, Truyện Có Nhiều Chương, truỵện sex sinh viên

Truyện chưa hoàn thành (Cập nhật đến phần 2)

Danh sách phần:

Phần 2: Những Buổi Học Đầu Tiên Và Lời Mời Bất Ngờ


Sáng hôm sau, Sài Gòn thức dậy với cái nắng dịu dàng hơn mọi ngày, như thể ông trời cũng đang ủng hộ cho những câu chuyện tình mới chớm nở giữa nhịp sống hối hả của thành phố. Đào dậy sớm, đứng trước gương trong căn phòng trọ quận 3 nhỏ xinh, ngắm nghía bản thân một hồi lâu. Cô chọn chiếc váy hoa nhẹ nhàng với họa tiết lá xanh, kết hợp với áo khoác jeans mỏng, trông vừa nữ tính vừa năng động, phù hợp với không khí trường đại học. Đào trang điểm nhẹ nhàng, thoa chút son hồng tự nhiên, rồi cười tủm tỉm khi nhớ đến tin nhắn tối qua của Đạt.

"Mai gặp em ở căng tin trường nha, anh mời em cà phê sữa đá. Đừng quên anh nha!"

Tim Đào đập rộn ràng, cô nghĩ thầm.

"Anh chàng này nhanh tay thiệt, mới gặp hôm qua mà hôm nay đã mời mình rồi, mê mình sao ta? Hay là nhìn cái mông cong của mình mà nứng cặc rồi, hì hì! Mà đẹp trai thiệt, không biết chim cò thì ra sao? Hì hì. Nhưng mình phải giữ bình tĩnh, đừng để lộ là mình đang thích thích anh ta chứ! Nhưng mà mình thấy vui ghê, sao trời Sài Gòn hôm nay đẹp hơn mọi ngày luôn ta, hì hì!"

Ở ký túc xá trường bên quận Bình Thạnh, Đạt cũng đang tất bật chuẩn bị. Anh chàng mặc áo polo xanh nhạt ôm sát thân hình săn chắc, quần short thể thao thoải mái, kiểu trang phục vừa casual vừa toát lên vẻ nam tính của một sinh viên năng động. Đạt soi gương, vuốt tóc gọn gàng bằng gel, rồi tự cười với bản thân:

"Mình đẹp trai mà, chắc cô nàng Đào này sớm muộn gì mình cũng biết cái lồn của ẻm thôi, cặp mông cong của ẻm thì thôi rồi, nứng con cặc mẹ nó rồi! Ha ha! Hôm nay phải làm cho ẻm ấn tượng mới được. Cô nàng vui tính mà, hay chọc mình nữa chứ, sớm muộn gì em sẽ được biết con cặc này của anh thôi cưng, ha ha! Nhưng giờ cứ làm như con nai vàng ngơ ngác, đạp trên lá vàng khô trước đã, ha ha! Hôm nay chắc chắn sẽ có nhiều chuyện để nói với ẻm đây. Mình phải kể thêm về quê hương Bình Dương của mình, biết đâu ẻm thích chịu đi về Bình Dương với mình thì xong đời em, em ơi, ha ha!"

Đạt chạy xe máy từ ký túc xá đến trường với tâm trạng đầy háo hức, gió Sài Gòn thổi vi vu qua những con phố đông đúc, mang theo mùi hương cà phê rang từ những quán ven đường Nguyễn Hữu Cảnh, làm anh chàng thêm phần phấn chấn, cười suốt trên đường đi.

Đến trường, Đào đẩy xe đạp điện vào bãi gửi xe, rồi đi bộ thong thả đến căng tin mà mỉm cười tinh quái. Khuôn viên Đại học Kinh Tế Sài Gòn vẫn nhộn nhịp như mọi ngày, với sinh viên năm nhất đang làm quen với lịch học mới, tiếng cười nói vang vọng dưới hàng cây xanh mướt, và mùi bánh mì nướng từ căng tin lan tỏa ai ngửi cũng muốn ăn. Đào nhìn quanh, thấy Đạt đang đứng vẫy tay từ xa, cầm hai ly cà phê sữa đá lấp lánh đá viên dưới nắng sớm, mặt tươi rói.

"Em đến rồi hả? Anh chờ hoài luôn, sợ em quên anh rồi chứ, hê hê!"

Đạt cười toe toét, đưa ly cà phê cho Đào, giọng ấm áp khiến cô nàng đỏ mặt nhẹ.

"Hông quên đâu anh, em nhớ chứ, nhớ mới tới nè! Mà anh mời cà phê em, chắc định 'cua' em hả? Hay anh mời hết các cô năm nhất luôn rồi? Ha ha!"

Đào chọc ghẹo ngay lập tức, nháy mắt tinh nghịch, rồi hai đứa ngồi xuống bàn đá dưới bóng cây phượng vĩ đang nở hoa đỏ rực như đang cười với tâm tư của hai người, vừa nhấm nháp cà phê vừa trò chuyện rôm rả. Đạt kể chi tiết về buổi học đầu tiên của mình ở lớp Tài chính.

"Giảng viên dạy hay ghê em, nói về đầu tư chứng khoán, nhưng anh ngồi nghĩ hoài về em, suýt hông tập trung luôn. Em học sáng nay lớp gì?"

Đào cười khúc khích, kể lại lớp Quản trị Kinh doanh của mình.

"Hì hì, sao anh không tập trung? Nghĩ gì bậy bạ về em đúng không? Hì hì! Ừ lớp đông vui lắm anh, thầy kể về các startup ở Sài Gòn, em cũng có đặt mấy câu hỏi. Nhưng em cũng giống anh, ngồi học mà hay nhìn ra cửa sổ, nhớ nhớ cái dáng ai đó thấy mà ghét ghê, hì hì, nhớ cái anh chàng đẩy xe giúp em hôm qua, vui ghê, hì hì!"

Họ cười đùa về những giảng viên "khó tính", hay kể chuyện đời thường để minh họa bài học, về lịch học dày đặc với những buổi thực hành nhóm, và về kế hoạch tham gia câu lạc bộ kinh doanh của trường. Đạt đề nghị nhiệt tình.

"Chiều nay anh rảnh, mình đi dạo chợ Bến Thành nha? Anh nghe em kể thích đi dạo và mua sắm ở đó phải không? Anh dẫn em đi ăn bún thịt nướng quán ruột luôn, ngon bá cháy. Ăn xong mình đi dạo Nguyễn Huệ, ngắm đèn đường về đêm, em thích không Đào Đào Đào.......!"

Đào gật đầu hào hứng, mắt long lanh.

"Ui! Anh gọi tên em vậy nghe phê... phê như con tê tê, hì hì. Ừa anh, em thích lắm! Nhưng anh phải kể thêm về những ý tưởng kinh doanh của anh nha, em tò mò quá. Anh bán đồ handmade trên Shopee kiểu gì dợ? Bật mí chút được hông? Em hỏng có ăn cắp nghề của anh đâu, hì hì!"

Buổi học sáng trôi qua nhanh chóng trong giảng đường rộng lớn. Đào ngồi hàng ghế giữa, ghi chép cẩn thận về bài học quản lý cơ bản, nhưng thỉnh thoảng lại mỉm cười vu vơ khi nghĩ đến anh chàng Đạt đẹp trai. Cô nàng thông minh, hay giơ tay phát biểu khá nhạy bén và sáng tạo với giảng viên.

"Thưa thầy, theo em, trong bối cảnh kinh tế Sài Gòn đang phát triển nhanh, startup nhỏ có lợi thế gì so với công ty lớn? Có phải là sự linh hoạt và gần gũi với khách hàng địa phương hông ạ?"

Giảng viên khen ngợi Đào hết lời, và bạn bè xung quanh nhìn cô nàng với ánh mắt ngưỡng mộ, thì thầm.

"Con nhỏ này khá thiệt, vui tính mà còn thông minh nữa."

Còn Đạt, ở lớp Tài chính bên dãy nhà khác, cũng nổi bật với sự sắc sảo của mình. Anh chàng phân tích case study về đầu tư chứng khoán một cách logic.

"Em nghĩ nên đa dạng hóa danh mục để giảm rủi ro, đặc biệt ở thị trường Việt Nam đang phát triển như Sài Gòn, với nhiều cơ hội từ bất động sản quận 2 hay quận 7."

Bạn bè vỗ tay rần rần, nhưng Đạt chỉ nghĩ đến việc gặp Đào chiều nay, lòng háo hức như trẻ con sắp được quà. Giờ nghỉ trưa, hai đứa gặp nhau ở căng tin trường, gọi hai dĩa cơm tấm sườn nướng nóng hổi, vừa ăn vừa tiếp tục trò chuyện. Đào kể về bạn bè mới ở lớp rất hào hứng.

"Có mấy đứa con gái vui tính lắm anh, tụi nó rủ em đi ăn vặt ở ngoài cổng. Nhưng em thích nói chuyện với anh hơn, em không biết nữa nhưng nói chuyện với anh em thấy hơn đi với mấy con vịt trời kia, ở đây với vịt đực sướng hơn chứ, phải hông anh Đạt Đạt Đạt đẹp trai trai trai...? Ha ha!"

Đạt cười lớn.

"Em khoái anh thiệt rồi hả Đào ui! Đào ui! Hì hì, em khen anh, anh khoái ghê! Mà em ăn cơm tấm với tóp mỡ giòn, nhìn em ăn ngon miệng ghê, thấy thèm... thèm... hê hê!"

"Thèm, thèm gì anh? Hì hì!"

"Thèm cái miệng em, thèm ghê! Thèm đôi môi dễ thương của em, thèm dễ sợ! Hê hê!"

Họ cười thoải mái và sảng khoái với nhau, chia sẻ về những thói quen hàng ngày của hai người. Đào kể cô hay dậy sớm chạy bộ ở công viên Lê Văn Tám gần phòng trọ, còn Đạt khoe về những buổi đá banh với bạn ký túc xá vào cuối tuần cũng vui lắm.

"Em đi xem anh đá banh nha, anh sẽ ghi bàn tặng em luôn, anh là Ronaldo của Việt Nam mình đó, hê hê!"

"Ha ha, anh vui ghê!"

Chiều đến, hai đứa gặp nhau ở cổng trường dưới cái nắng vàng hoe hoe. Đạt chở Đào trên chiếc xe máy Wave cũ kỹ nhưng sạch sẽ, chạy dọc đường Nguyễn Huệ với dòng người tấp nập qua lại, gió mát rượi thổi qua tóc Đào làm cô nàng cười có vẻ thích thú.

"Anh chạy cẩn thận nha, em sợ tốc độ lắm! Nhưng mà gió Sài Gòn, mát mẻ quá anh ha, như tim em đang rộn ràng nè, hì hì!"

Đào ôm eo Đạt nhẹ nhàng, tim đập thình thịch vì sự gần gũi bất ngờ. Đạt cười.

"Yên tâm nha, anh chạy chậm mà. Mà em ôm, cạ cạ phê phê ghê em, anh như đang mơ Đào ơi!"

Họ đến chợ Bến Thành, nơi nhộn nhịp với hàng quán san sát, mùi thức ăn đường phố quyện lẫn với tiếng rao hàng thật rộn ràng.

"Bánh tráng trộn đây, cay xè lưỡi, ngon hết sẩy con bà bảy đây, mại dô mại dô!"

Đạt dẫn Đào dạo quanh chợ, dừng lại ở sạp hàng thủ công, mua cho cô nàng chiếc vòng tay handmade bằng bạc với họa tiết lá dừa nhìn rất đẹp.

"Em đeo thử đi, hợp với em lắm đó! Nhìn em đeo là xinh thêm bội phần đó cưng!"

Đạt nói, giọng ấm áp, giúp Đào đeo vào tay. Đào xoay tay ngắm nghía, cười tươi.

"Đẹp quá anh! Mà anh chọn hay ha, chắc hay mua quà cho con gái hả? Hay anh có bí quyết gì? Gọi em là cưng nữa, ai là cưng của anh hả? Hì hì"

Đào cười khúc khích chọc ghẹo anh, làm Đạt đỏ mặt nhưng cười lớn.

"Hê hê, hông phải đâu cưng, anh chỉ chọn cho mình em à. Em là cô nàng đặc biệt đầu tiên anh thích, em thông minh, xinh đẹp, vui tính mà còn rất cuốn hút anh ghê!"

"Ghê ghê, cái miệng anh ghê lắm nha! Chắc có khối cô nàng chết vì cái miệng dẻo như kẹo, ngọt như mía đường của anh rồi ha! Còn em thì còn khuya nha! Con đường xưa em đi, vẫn vàng lên mái tóc thề! Hì hì!"

"Ha ha! Vui vui ghê! Đào thú vị ghê ha!"

Họ ăn bún thịt nướng ở quán ven chợ, vừa ăn vừa chia sẻ về gia đình nhiều hơn. Đào kể về ba mẹ mình ở quận 1, ba làm kinh doanh nhỏ lẻ ở chợ Tân Bình, mẹ hay nấu ăn ngon. Còn cô thích sống tự lập nên thuê nhà ở riêng.

"Em học nấu từ mẹ, món canh chua cá lóc của em pro lắm đó nha, mai mốt có dịp em trổ tài nấu cho anh ăn thử, ngon lắm đó, em ăn em còn khen ngon mà, hê hê! Còn anh, kể em nghe về ba mẹ anh ở Bình Dương đi."

Đạt gật gù, kể chi tiết.

"Ba anh trồng cây ăn trái ở Lái Thiêu, mẹ bán hàng ở chợ địa phương. Anh hay giúp ba bán online qua Facebook, kiếm thêm tiền đóng học phí. Quê anh đẹp lắm, có sông Sài Gòn chảy qua, cuối tuần anh thường đi câu cá với đám bạn thân. Em về Bình Dương chơi với anh nha, anh dẫn em đi hái trái cây vui lắm, ăn đã luôn, ngủ luôn chiều tối mới về, nghe thích không em?"

Đào lắng nghe, chen vào những câu hỏi kiểu như lúc nào trong đầu cô cũng luôn nghĩ về kinh doanh, buôn bán.

"Anh nghĩ mình có thể áp dụng kiến thức kinh tế học để giúp nông dân quê anh bán hàng hiệu quả hơn hông? Như dùng app giao hàng nhanh ở Sài Gòn đó anh, anh nghĩ sao?"

Đạt ấn tượng.

"Em nghĩ có vẻ hay đó, ý tưởng này có thể triển khai được đó em! Mình sẽ cùng nhau thử làm nha, sau khi học xong môn marketing. OK không cưng?"

"Cưng hoài nha, ai chịu thèm làm cưng của anh chứ! Hì hì!"

"Hê hê, em ơi, Đào ơi, đi chơi với em, nói chuyện với em, anh thấy thích ghê, thấy thích cô Đào này ghê, mà Đào này có ăn được không ta? Hê hê!"

"Ha ha! Muốn ăn người ta kìa! Chưa gì mà đã bắt đầu lộ rồi nha anh Đạt! Anh Đạt ui!!!!!!"

"Ha ha! Ha ha! Em vui quá Đào! Anh cũng vui, ha ha!"

"Hê hê, anh vui gì em đâu biết đâu! Hì hì!"

Họ dạo bước dưới ánh đèn đường Sài Gòn buổi chiều tà, rồi dừng lại ở công viên gần Nhà thờ Đức Bà, ngồi trên ghế đá ngắm dòng người qua lại và những chiếc xe buýt chạy ù ù. Đạt nhìn sâu vào mắt Đào, cầm tay cô nàng nhẹ nhàng và từ từ đưa cô vào giấc nồng tình ái của anh.

"Em biết hông Đào, gặp em hôm qua là điều may mắn lớn nhất đối với anh từ khi lên Sài Gòn. Em xinh đẹp quyến rũ, vui tính, cởi mở, lại thông minh và rất sâu sắc, làm anh muốn được ở bên em hoài, được chia sẻ mọi thứ với em."

Đào đỏ mặt, nhưng đáp lại có chút chọc ghẹo nhưng chân thành.

"Gì mà quyến rũ trong đó nữa anh, đừng bày đặt nói khéo khơi gợi em, dụ em nha! Hì hì! Ừ anh, em cũng thấy vui, thấy thích khi ở bên anh. Anh biết chọc em cười, biết làm em vui, nhưng những lúc nói chuyện nghiêm túc về ước mơ hay các dự định trong tương lai, em thấy anh cũng được, hì hì! Có thể chia sẻ với em, có thể cùng em đi xa hơn được đó. Mình sẽ cùng học, cùng làm dự án kinh doanh nha? Em có ý tưởng về quán cà phê kết hợp bán trái cây địa phương luôn đó."

Đạt gật đầu nhiệt tình, siết nhẹ tay Đào.

"Ừa, mình sẽ cùng nhau em. Mai anh mời em đi xem phim ở Lotte Cinema quận 7 nha, phim Hàn lãng mạn kiểu em thích, như 'Hometown Cha-Cha-Cha' đó em. Mình cùng ăn popcorn với nhau, cùng xem phim chắc vui lắm, em đồng ý với anh nha Đào?"

Đào cười hạnh phúc.

"Đồng ý! Nhưng anh phải làm cho em cười, làm cho em thích suốt buổi nha, em mà buồn là bái bai anh luôn, hì hì!"

Họ tiếp tục trò chuyện về ước mơ xa hơn, Đạt chia sẻ ý tưởng mở cửa hàng bán trái cây online kết nối nông dân Bình Dương với khách Sài Gòn.

"Mình sẽ dùng drone giao hàng nhanh, cool hông?"

Còn Đào gợi ý cách marketing qua TikTok.

"Trên Tiktok, em hay xem clip ngắn, mình làm content vui vui, chọc ghẹo, chắc hot lắm anh! Em sẽ quay video anh hái trái cây luôn, hì hì!"

Đến khi trời dần về khuya, sau khi dạo thêm ở phố đi bộ Nguyễn Huệ với đèn LED sáng trưng và tiếng nhạc đường phố vang vọng, Đạt chở Đào về phòng trọ.

Trước cổng, anh nhìn Đào trìu mến.

"Em ngủ ngon nha, mơ về anh nha em. Mai gặp ở trường, anh nhớ em rồi Đào ơi!"

Đào cười khúc khích, ôm nhẹ Đạt một cái.

"Anh mơ mộng ghê! Em sẽ reply tin nhắn anh ngay bây giờ. Cám ơn anh ngày hôm nay vì anh biết cách làm vui nha!"

Về phòng, Đào nằm trên giường, tim rạo rực, nhắn cho Đạt.

"Hôm nay em thật sự vui lắm anh, em thích quà vòng tay anh tặng ghê! Cám ơn nha!"

Đạt reply nhanh.

"Anh mới phải cám ơn em đó Đào. Mai gặp, nhớ em rồi :) Mơ đẹp nha cô nàng dễ thương của anh."

Những ngày tiếp theo, họ gặp nhau thường xuyên hơn, từ căng tin trường với cà phê sữa đá buổi sáng, đến những chuyến đi chơi cuối tuần ở công viên Tao Đàn, nơi họ picnic với bánh mì thịt nướng, nước ngọt, và cười đùa dưới bóng cây xanh như một đôi tình nhân thực thụ.

Đạt hay chọc Đào về kiểu tóc mới búi cao.

"Em xinh hơn hôm qua nhiều rồi, kiểu này chắc crush đầy ra nha!"

Còn Đào trêu Đạt về cách anh hay quên mang theo sách vở.

"Anh học Tài chính mà lơ đãng, mai mốt em quản lý tiền cho anh luôn, hì hì!"

Tình cảm dần trở nên sâu đậm, với những cái nắm tay kín đáo giữa giờ học, những ánh nhìn trìu mến khi ngồi chung thư viện ôn bài, và những tin nhắn đêm khuya chia sẻ suy nghĩ của nhau. Nhưng rồi, một bất ngờ xảy ra khi Đào nhận được lời mời tham gia dự án nhóm với một anh chàng khác ở lớp Quản trị, tên là Phong – một chàng trai thông minh nhưng khá nghiêm túc. Phong rủ Đào.

"Mình làm nhóm đi, ý tưởng của em anh thấy cũng hay đó."

Đào đồng ý vì lý do học tập, nhưng Đạt nghe tin, lòng hơi ghen tị, nghĩ thầm.

"Đào vui với mình, mình đang mơ cái lồn ẻm mà, nhưng giờ làm nhóm với thằng khỉ Phong này, mình phải bày tỏ tình cảm sớm, tiến đến với ẻm nhanh hơn mới được, không thể mất cái lồn này được, mình thèm ẻm dữ lắm rồi, phải đánh nhanh thôi, thằng giặc Phong này cũng không phải dạng vừa, tiếp xúc lâu ngày ẻm sẽ có cảm tình với nó thì sẽ căng. Không được, dứt khoát phải tỏ tình với ẻm sớm mới được."

Liệu Đạt sẽ làm gì để giữ chân Đào, để được cái lồn cô như anh mơ mộng, và Đào có nhận ra trái tim mình đã thuộc về anh chàng vui tính này giữa những ngày sinh viên đầy bất ngờ ở Sài Gòn không?

Còn tiếp…

Cảm ơn bạn đã đọc truyện tại đây. Chúc bạn vui nha!

Đánh giá hiện tại: ★ ★ ★ ★ ☆ (4.0)

Danh sách phần:

Bình luận



Chưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên bình luận!

← Quay lại danh sách